14/2/14

[Tab] MÙA ĐÔNG CỦA ANH

MÙA ĐÔNG CỦA ANH

Ngày nào anh yêu [D] em, anh đã quen trong cay đắng [G]tuyệt vời.
Ngày nào em yêu [A]anh, em hẳn quên với trời hạnh [F#m]phúc mới
Em ơi Đông lại[Bm] về từ trăm năm lạnh[D] giá
Tim anh như ngừng [F#m]thở, từ sau ân tình [G]đó...
Em nghe[Em] không? Mùa[A7] đông, mùa đông

Ngày nào ta xa [D] nhau, anh bước sâu trong vũng tối [G] nhạt nhòa
Từng mùa đông theo [A] qua, anh đã quen với đường đời [F#m] băng giá
Xưa hôn em một [Bm] lần, rồi đau thương tràn [D] lấp
Anh yêu em một [F#m] ngày và xa em trọn [G] kiếp
Nên anh yêu mùa[Em] đông, nên anh yêu mùa [A7]đông, ôi Mùa Đông của[D] anh.

Anh chỉ là người [G]điên trong vườn hoa tình [D]ái.
Anh chỉ là người [F#m]say bên đường em nhìn[G] thấy.
Anh đi [Em]đi, người điên không biết[G] nhớ và người say không biết [A7]buồn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét